MÂY VÀ TÓC EM BAY TRONG CHIỀU GIÓ LẶNG

*
    “Mây cùng tóc em cất cánh trong chiều gió lộng, Trời làm trận mưa xanh dưới phần đa hàng me , em cùng lá tung tăng như loại chim đến, với đă hót giữa phố nhà.”

Tuổi trẻ, lúc nào cũng tràn trề sức sống.

Bạn đang xem: Mây và tóc em bay trong chiều gió lặng

Từ giọng nói tiếng mỉm cười trong veo, từ các dáng mảnh mai trong tà áo dài đàn bà hay trong váy áo nàng sinh, từ dáng vẻ nhỏng cao lộc gộc, loại giọng ồ ồ vừa vỡ vạc tiếng của các cậu trai bắt đầu lớn, toàn bộ đều làm bạn lớn cần mỉm cười. Người lớn cười, bởi thấy sau này mình ngơi nghỉ đó, vượt khứ của mình cũng ở đó. Bọn họ thấy bóng hình họ hơn mấy mươi năm về trước, và họ thấy tương lai tính đến mấy mươi năm sau, cùng họ sẽ chuyên chút yêu quý cho những chiếc cây đang mập kia ko héo tàn vày dông bão cuộc đời hay nở hoa kết trái quá sớm mà không được tận thưởng những phút xanh non của đời.  
*

Các em ngơ ngác vào đời, với trọng tâm hồn vào trẻo, cuộc sống hiện đại giúp các em tiếp cận với internet, đối với cả thế giới to lớn xung quanh “Ôm cuộc sống đời thường trong tay bên đời thừa rộng”, nhưng mà liệu tất cả ai đó cho các em một bản lĩnh, một dũng khí để biết lựa chọn loại nào là hay, sở hữu nào là dở vào một rừng thông tin ngập cả trên sách báo, truyền hình và internet? Liệu có ai mang lại em biết đâu là cực hiếm thật, đâu là ảo, để các em vẫn duy trì được  “Tuổi thần tiên yêu thích dưới ngôi trường kia”, để những em không gấp vã thành “hotboy” tuyệt “hotgirl” khoe da thịt mẹ thân phụ nuôi nấng, khoe hình hài  như thể nòi ủ ấp lên trên mạng cho tất cả thiên hạ xem với cười chê? Ai sẽ giữ lại được cho những em mãi là “Em cùng đóa hoa lan giỏi quỳnh mùi hương trắng, Thơm ngào ngạt từ đất đai quê nhà”? Nếu người lớn cứ con quay cuồng với danh vọng, với chi phí bạc, với công ty đất, xe pháo hơi, với quà đô nhảy múa, liệu có còn thời hạn cho các em, giỏi chỉ quẳng cho những em một chũm tiền rồi đi?  

có chứ. Tất cả tình yêu. Phải! chỉ tất cả tình yêu bắt đầu giúp các em quay trở về thật sự với “Thời thơ ấu, bướm hoa với chim cùng mưa nắng”, để  “Em đứng mặt trời từ do, yêu đời thiết tha”. Nhưng có phải tình cảm lúc nào thì cũng đẹp? tuyệt tình yêu thời hiện thời là khoe nhau quần áo đẹp, điện thoại xịn, ôm nhau bên trên xế đẹp mắt đi tới vũ trường tiệm bar và… công ty nghỉ? có bao nhiêu tình yêu tuổi học tập trò thời buổi này còn vào trắng ngây thơ như thời của thân phụ mẹ, ông bà các em? tất cả bao các em sẽ hiểu rằng, bài toán đánh nhau, lột xống áo nhau và tung đoạn phim lên mạng, sẽ không chỉ là làm cho nhục người chúng ta ấy, nhưng mà là làm cho nhục chính phiên bản thân mình? các em làm như vậy là vẫn tự đi lùi nhân phẩm của chính bản thân mình trong con mắt của toàn cư dân mạng? và liệu phái mạnh trai như thế nào có giáo dục đào tạo lại còn liên tục dám yêu thương một cô nàng như thế? tuyệt cũng chỉ với thứ giang hồ nước hạng bét mới thường xuyên yêu em? và có phụ huynh nào dám cưới cho nam nhi mình một cô bé “chiến tích” lừng lẫy như thế?

*

Một lần có người hỏi tôi: làm thế nào để không thể bạo lực học tập đường. Tôi nói: chắc rằng phải đưa đạo Phật, đạo Khổng vào trường học tập (như luân lý giáo khoa thư mà lúc bé dại tôi được học), cho các em đọc về Tâm, về Nhân – Quả, để ngắn hơn những mê man muốn phiên bản năng, ngắn hơn “cái Tôi” được khuyết đại thừa đáng. Rất có thể các em sẽ cần nhiều trải nghiệm hơn về cuộc sống, không chỉ ở nơi đô hội, mà buộc phải về hồ hết miền quê hẻo lánh, giúp xem sự khổ sở của dân nghèo nhưng ý thức hơn về sự vui mừng của mình.

Xem thêm: ‘A Discovery Of Witches’ 1×04 Recap: “Episode 4”

“Bao mặt đường phố em qua nắng và nóng lên đứng chờ, Đường dìu chân em đi tới các miền xa. Thăm ruộng đất mênh mông những nông thôn cũ. Mùa cây trái níu chân về”.
*
 

Mong sao những em vẫn mãi “Như là những cành hoa trong thành phố này. Tuổi đời mênh mông quá búp non đầu cây”, ao ước sao  “Em về giữa vạn vật thiên nhiên em cười em nói. Như sóng đùa đại dương khơi”, sẽ luôn là một thế hệ tương lai thống trị đất nước thiệt xứng đáng. Bố mẹ sinh ra và rất công làm cho lụng nuôi nấng; thầy cô bảo ban uốn nắn; chỉ mong em thành người xuất sắc và có ích. Đừng làm mất đi đi vẻ hồn nhiên, hiền và nét trẻ đẹp trong sáng của tuổi thọ mênh mông, em nhé.

Muốn được như vậy, các em phải tự mình chú ý lại mình để tìm hiểu mình là ai, trường đoản cú đâu ra, ai nuôi mình, mình yêu cầu có trách nhiệm với ai. Và người lớn cũng phải nhìn các em giúp xem thêm trách nhiệm (đặc biệt là những người dân lớn làm các bước quản lý giáo dục).