Liên thành quyết - Hồi 22 giữa những 49 chương hồi thắng lợi Liên thành quyết của người sáng tác truyện kiếm hiệp Kim Dung. Hãy cùng mày mò những tình tiết tình tiết hấp dẫn của truyện Liên thành quyết làm việc Hồi 22 như vậy nào.
Bạn đang xem: Liên thành quyết 2003 ffvn tập 1
Tạo kí tự đặc trưng với kitudacbiet.asia - phong thái tên trò chơi riêng đẹp, độc, lạ và icon đẹp.
Nguyên lũ ác tăng hệt như Bảo Tượng mấy hôm nay nổi tính cuồng dâm tạo ra bao nhiêu án mạng chi phí gian hậu gần cạnh theo dọc dải sông ngôi trường Giang. đàn ác tăng này ỷ mình võ công cao cường, chúng đã gây án mạng rồi không úy kỵ gì nữa. Dứt việc chúng vẽ thiết bị hình huyết đao lên tường. đông đảo sự chủ nếu chưa phải là bên quan, công ty phú hộ thì cũng là đều nhân đồ dùng nổi danh trong võ lâm. Vào mấy huyện phía 2 bên bờ sông trường Giang, hễ nghe nhắc đến bốn chữ “Huyết đao ác tăng” là ai nấy hầu hết cả kinh thất sắc. Những người tróc nã hung thủ chẳng phần đa chỉ là đàn công sai ở nha môn, mà lại cả hào kiệt, tiêu sư, kỳ túc võ lâm làm việc Lưỡng hồ nước cũng túi bụi xuất mã tróc nã tầm. Thương hiệu công không đúng kia bảo bao gồm mắt gã nhận thấy Địch Vân vào trong nhà Lý Cử nhân gây nên án mạng dĩ nhiên là nói láo. Nhưng đàn chúng thấy Địch Vân bị yêu đương trầm trọng không thể nào chạy trốn được, liền quyết định chủ ý đem bao nhiêu tội trạng đổ không còn lên đầu chàng, một là làm cho tiêu hết hầu hết vụ huyết án, hai là bắt được trọng phạm, đương nhiên công lao siêu lớn. Trong Linh Kiếm tuy nhiên hiệp thì nam nhi công tử tên thường gọi Uông khiếu Phong, thiếu nữ họ Thủy thương hiệu Sanh. Hai người là biểu huynh biểu muội. Thân phụ của Thủy sinh là Thủy Đại, khét tiếng hào kiệt vùng Tam Tương. Lão là một trong những trong tứ đại hiệp Lạc Hoa lưu Thủy. Uông khiếu Phong cha mẹ mất sớm. Y được chủng loại cữu Thủy Đại thu chăm sóc từ thuở nhỏ, lại truyền dạy võ nghệ cho. Thủy Đại thấy gã ngoại sanh này phong tư tuấn nhã, học nghệ siêng cần, đã có ý hy vọng gả phụ nữ cho gã ngay từ thuở nhỏ. Đôi biểu huynh biểu muội này thuộc học nghệ với nhau, khi khôn mập lại kết bạn ra ngoài hành hiệp. Hai tín đồ ý hiệp tâm đầu, tuy không nói ra nhưng phần nhiều biết là cặp vợ chồng tương lai. đa số nhà võ học tập không tỵ tiểu tiết đó. Hai fan học được môn võ chân truyền của Thủy Đại, mấy trong năm này len lỏi vào vùng giang hồ vẫn nổi tiếng. Mọi giải hồ nước Nam hồ nước Bắc, ai nghe nhắc tới Linh Kiếm tuy nhiên hiệp cũng chĩa ngón tay mẫu lên ca ngợi: – hay lắm! ngày tiết đao ác tăng gian liền kề lương gia phụ nữ, nức tiếng đồn cho tai Linh Kiếm tuy nhiên hiệp. Địch Vân ra tay cứu giúp gia nhân ở Thủy tủ là Thủy Phúc, nên song hiệp còn nể nang chưa hạ thủ làm thịt chàng, nhưng lại nghĩ tới vẫn cho ngựa xéo lên hai lần thì tưởng là nam nhi chẳng chết cũng bị trọng thương. Không ngờ nay lại thấy quý ông gây chuyện làm việc tiểu trấn này. Bốn tên công sai khủng tiếng đề cập tội Địch Vân, hai bạn đều tham vọng tấm lòng nghĩa hiệp, càng nghe càng phẫn nộ. Địch Vân thấy những người dân ngoài cuộc bu lại mọi khi một nhiều, càng khó bề bay thân. Quý ông giơ đao lên quát: – Mau kiêng đường mang đến ta đi! dưới nách phía trái chống một chiếc mái chèo, chàng nhằm mé đông xông ra. Phần nhiều người bao vây trên con đường phố la lên một giờ đồng hồ rồi chạy tán loạn. Tư tên công không nên kêu réo: – Thái hoa dâm tăng! Chạy đâu đến thoát? chúng đánh bạo đuổi theo. Địch Vân phóng solo đao chênh chếch ra, chuyển phiên tay một cái đã hớt trúng một tên công sai làm cho gã bị thương chỗ cánh tay. Thương hiệu công sai đó la rùm: – Bắt tên giết thịt người! Bắt tên làm thịt người! Uông khiếu Phong cả giận thúc vế vào bụng ngựa chiến cho nó vọt tới. Gã vung roi con ngữa đánh véo một tiếng, quấn được thanh đơn đao trong tay Địch Vân giựt dạn dĩ một cái. Cánh tay Địch Vân bất lực, thanh solo đao tuột tay bay đi. Uông năng khiếu Phong vươn tay trái chụp lấy phần cổ áo sau gáy chàng, nhấc bổng lên, quát: – thương hiệu dâm tăng này! Ngươi đã gây ra nhiều án mạng ở vùng Lưỡng hồ thì chớ hòng sống nữa. Tay mặt gã gắng đốc tìm rút ra khỏi vỏ. Ánh thanh quang đãng lóe lên, thanh trường kiếm nhằm chém xuống cổ Địch Vân. Những người bàng quang đồng thanh hoan hô: – xuất xắc diệu! tuyệt diệu! người thì reo: – Giết bị tiêu diệt tên dâm tăng rồi! tất cả kẻ hô: – họ lại cắn mọi cá nhân một miếng mang lại hả giận. Địch Vân lửng lơ trên không, không có gì chút công sức nào phòng cự. Cánh mày râu liếc mắt ngó gương mặt xinh đẹp của Thủy sinh thấy cô gái lộ vẻ phấn kích một cách ngây thơ. Bất giác cánh mày râu ngấm ngầm buông tiếng thở dài, suy nghĩ bụng: – Số mạng ta đã chưa rõ bị bị tiêu diệt oan về mình người thì còn khiến cho thế nào được? đại trượng phu ngó lại thấy Uông năng khiếu Phong tay vậy trường tìm giơ lên không, tức thời nhăn nhó cười cợt lạt, mồm lẩm bẩm: – Đinh đại ca ơi! Chẳng yêu cầu tiểu đệ không thế sức hết lòng, tuy thế vận khí của tiểu đệ sợ hãi quá! Đột nhiên một thanh âm khàn khàn của lão già từ đường xa chứa lên: – Xin hãy buông tay! Đừng hạ gần kề gã. Uông năng khiếu Phong quay đầu nhìn lại thấy một bên sư mang áo hoàng bào. đơn vị sư này tuổi sẽ già nua, đầu nhọn tai quắt, phương diện đầy vệt nhăn. Áo tăng bào của lão thuộc một màu sắc với áo mang của Địch Vân. Uông năng khiếu Phong biến sắc. Gã biết đơn vị sư này và một phái huyết đao tăng nghỉ ngơi phe Mật Tông, ngay tức thì bảo thiếu hụt nữ: – sinh muội! Hãy coi chừng! Gã giơ kiếm lên nhắm cổ Địch Vân chém xuống. Gã định bụng hãy giết bị tiêu diệt tiểu dâm tăng trước rồi sẽ công dụng tánh mạng lão dâm tăng sau. Thanh tìm còn bí quyết cổ Địch Vân chừng một thước, Uông năng khiếu Phong đột nhiên cảm thấy khuỷu tay cơ chồn. Gã đã bị ám khí đánh trúng huyệt đạo. Tay tìm gã mềm xèo buông rũ xuống. Mặc dù luồng lực đạo của gã tiêu tan rồi nhưng mà lưỡi kiếm sắc đẹp bén lướt qua má bên trái Địch Vân cũng rạch thành một vết dài rướm máu. Vị lão tăng này thân pháp cực kỳ thần tốc. Fan lão vừa thập thò tay đã đẩy Uông năng khiếu Phong xuống ngựa. Tay trái lão chụp rước Địch Vân ném lên yên ngựa trắng ngồi ngơi nghỉ sau lưng Thủy Sanh. Lão toan tiện thể tay đẩy nàng xuống ngựa, nhưng phụ nữ đã rút trường kiếm nhằm mục tiêu bổ xuống đầu lão. Dịp Thủy Sanh quay đầu lại, nhà sư già ngó thấy dong mạo con gái rất xinh đẹp, không ngoài sửng sốt, đựng tiếng khen: – Con nhỏ dại này đẹp nhất quá! Lão thò tay ra điểm huyệt đạo sau sống lưng Thủy Sanh. Thủy sinh phóng tìm chém vào quãng không. Đột nhiên toàn chân nàng biến thành bất lực. Thanh trường tìm rớt xuống đất tiến công choang một tiếng. Thủy sinh vừa gớm hãi vừa khiếp sợ, muốn nhảy xuống ngựa thì đùng một cái cảm thấy sau sườn lưng tê chồn, không điều cồn hai chân được nữa. Nhà sư già mỉm cười khành khạch bố tiếng. Lão gửi chân cần tung mình nhảy lên sườn lưng ngựa vàng. Người ta lên im tất phải để chân trái vào bàn đánh đấm rồi mới tung chân yêu cầu qua sườn lưng ngựa, nhưng vị lão tăng này không cần nhảy cơ mà cũng chẳng dẫm lên bàn đạp, chỉ giơ chân khía cạnh rồi tung bản thân lên được ngay. Gồm điều từ bây giờ mọi bạn đang nhốn nháo, chẳng ai chăm chú đến cử động quan trọng đặc biệt khác lạ của lão. đơn vị sư già tay trái rứa dây cương cứng con chiến mã trắng. Nhị chân lão thúc một cái. Cả con ngữa vàng lẫn ngựa trắng tung vó chạy liền. Hầu hết vành nhạc bật lên tiếng choang choảng, leng keng. Uông năng khiếu Phong nằm thẳng cẳng bên dưới đất mập tiếng hô: – sanh muội! sinh muội! Gã giương đôi mắt lên nhìn người vị hôn thê báu vật của mình bị nhì tên dâm tăng cướp đi, hậu quả lừng chừng thế nào, trong dạ rất đỗi bồn chồn. Body toàn thân gã nhũn ra. Gã thiếu hiểu biết nhiều vị lão tăng cơ hạ thủ biện pháp nào cơ mà gã vận rất là bình sinh cũng không nhúc nhích được. đàn công không nên la lối om sòm. Thương hiệu thì kêu: – Mau bắt dâm tăng! Một thương hiệu la: – máu đao ác tăng chạy trốn rồi! Tên khác nữa hô: – Mau đuổi kẻ đả yêu mến người. Địch Vân ngồi trên sống lưng ngựa lảo đảo muốn té. đương nhiên chàng gửi tay ra cố gắng giữ lưng ngựa, nhưng lại tay đụng đề nghị chỗ mềm như bông tức thời cúi xuống quan sát thì ra sau lưng Thủy Sanh. Thủy sanh cả tởm thét lên: – Ác hòa thượng! Buông tay ra! Địch Vân cũng giật mình ghê hãi, vội vã buông tay chụp đem yên ngựa. Nhưng đàn ông ngồi đằng sau Thủy Sanh, bản thân hai bạn chẳng thể ko đụng đụng vào nhau. Thủy sanh vẫn kêu gào: – Buông ta ra! Buông ta ra! công ty sư già nghe cô gái kêu réo điếc tai lập tức vươn tay điểm vào á huyệt. Cầm cố là Thủy sanh hết con đường thốt buộc phải lời. Nhà sư già cưỡi trên lưng ngựa vàng, mắt ko ngớt chú ý thân hình thuộc tướng mạo Thủy Sanh, mồm tấm tắc khen ngợi: – thật là xinh! thật là đẹp! Diễm phúc của lão hòa thượng đến cố gắng là cùng! Thủy sanh bị điểm huyệt tuy không nói được, nhưng lại tai vẫn nghe rõ. đàn bà thấy nhà sư già thốt lời khinh bội bạc sợ bở vía còn thiếu ngất xỉu đi. Bên sư già ruổi chiến mã chạy về phía tây, pha vào phần đa đường hẻo lánh. Đôi con ngữa chạy được một đoạn đường, nhị vành nhạc nhảy lên rất nhiều tiếng choang choảng, leng keng nghe đinh tai nhức óc. Hiển nhiên nó còn dẫn dụ cho tất cả những người rượt theo biết đường nhưng mà đuổi. Lão tăng liền vươn tay tháo dỡ từng mẫu nhạc vàng cũng giống như nhạc bạc đãi xuống. Rất nhiều trái nhạc này buộc bởi kim ty với ngân ty, không ngờ thủ lực của lão khôn cùng mãnh liệt, rứt từng dòng một cho vào bọc, cơ mà trái nhạc nào cũng trở nên bẹp lép. Nhà sư già cấm đoán ngựa nghỉ ngơi, chạy một mạch mang đến chiều thì tới một nơi bờ sông chỗ vách núi đứng dựng. Địa vắt vùng nay khôn xiết hoang lương. Tư bề không người qua lại cũng chẳng có nhà ở chi hết. Lão cắp Địch Vân tự trên lưng ngựa để xuống đất, lại ôm Thủy Sanh để xuống theo. Đoạn lão dẫn con ngữa buộc vào nơi bắt đầu cây lớn. Công ty sư ngồi xếp bằng quay mặt ra sông, nhắm mắt lại vận công. Địch Vân ngồi đối diện với lão, phần đa luồng tứ tưởng trong đầu óc nổi lên như sóng cồn. đàn ông lẩm bẩm: – Cuộc tao ngộ hôm nay thật là kỳ! nhị vị hảo nhân định giết thịt ta thì lão ác hòa thượng này cho cứu. Coi cách biểu hiện lão hiển nhiên thuộc một đường với Bảo Tượng, quyết chẳng yêu cầu hạng người tử tế. Ví như lão xâm phạm đến vị cô nương phía trên thì làm thay nào? Chiều trời mỗi lúc một buổi tối dần. Giờ đồng hồ thông reo trên núi ào ào như sóng xô. Tiếng dạ điểu réo quang đãng quác. Địch Vân ngấc đầu thấy được nhà sư khía cạnh trơ như xác chết. Lòng cánh mày râu hồi hộp, xôn xao. Con trai ngoảnh đầu chú ý lại thấy mặt đám cỏ rậm lòi ra góc tà áo trắng.
Xem thêm: Hướng Dẫn Chi Tiết Cách Vẽ Đồ Thị Đường Trong Excel 2021, Hướng Dẫn Cách Vẽ Biểu Đồ Đường Trong Excel 2021
Thủy Sanh phía bên trong đó. Địch Vân mấy lần ước ao lên giờ hỏi, cơ mà thấy thần sắc nhà sư nghiễm nhiên như thần tượng. Lão luyện công, đang vào tầm quên mình, yêu cầu chàng không đủ can đảm kinh động. Sau một lúc lâu, lão tăng đột nhiên từ tự đứng dậy. Chân trái mang đến phía trước, lòng cẳng bàn chân hướng lên trời. Chân phải đặt xuống đất, hai tay giang ra ngó về phía vừng trăng tỏ bắt đầu mọc ở phần sườn núi lõm vào. Địch Vân trâm ngâm tự hỏi: – Ta đã nhìn thấy tư vậy kia nơi đâu rồi? Sau chàng đột nhiên nghĩ ra, miệng lẩm bẩm: – cần rồi! trong cuốn sách nhỏ dại của Bảo Tượng gồm vẽ thứ hình cổ quái quỷ này. Bên sư già đứng bởi vậy coi chẳng khác một pho thạch tượng, không lay đụng chút nào. Sau đó 1 lúc bỗng nhiên nghe tiến công vù một tiếng. Bên sư già nhảy vọt lên rồi lộn đầu xuống. Hai tay chống đất, đầu dốc ngược. Hai chân chổng lên trời. Địch Vân nảy lòng hào hứng liền rút cuốn sách trong quấn ra lật cho tới trang vẽ vật dụng hình. Dưới ánh trăng tỏ, trái nhiên nhà sư già đang làm theo tư nuốm trong sách. Phái mạnh tỉnh ngộ từ bỏ nhủ: – Đây nhất định là phép luyện công của lũ họ. Cánh mày râu thấy tứ thế nào của phòng sư cũng chuyển đổi vô cùng tận. Trong lúc nhất thời chưa vững chắc đã luyện không còn được ngay. đơn vị sư vẫn ngưng thần nhắm mắt nhằm hết tâm thần vào bài toán luyện công. Địch Vân cấp sách lại bỏ vô bọc, bụng bảo dạ: – Vị lão tăng này tuy đã cứu vớt mạng ta, mà lại hiển nhiên là phường dâm tà. Lão chiếm vị cô nương cơ hiển nhiên bởi vì lòng dạ bất lương. Âu là ta vượt cơ sẽ lúc lão nhập định lại cứu cô rồi cùng cả nhà lên con ngữa trốn chạy. Mặc dù chàng chạm mặt điều xấu số đã những mà lòng nghĩa hiệp vẫn ko sút giảm. Cánh mày râu biết cử rượu cồn này nguy nan vô cùng, tuy thế không nỡ nhìn thấy một vị cô nương tốt đẹp như Thủy sanh mà đề nghị thất thân do lão dâm tăng. đấng mày râu liền rón rén luân phiên mình, khẽ cất bước bò về phía những vết bụi cỏ rậm. Lúc ở vào ngục, Địch Vân thường cùng Đinh Điển luyện công đại trượng phu đã biết lúc vẫn thổ nạp hô hấp thì khác nào fan mắt đui mù tai điếc, ngũ quan mất không còn công dụng. Chàng chỉ mong sao vị lão tăng kia luyện công tê mê là đại trượng phu cứu được thiếu hụt nữ, hoạ chăng lão ko phát giác. Địch Vân chuyển động thân thể, vị trí chân gẫy nhức nhói lên rất nặng nề chịu, đành gửi cả trọng lượng của con người đè lên hai cánh tay, chậm trễ bò tới vết mờ do bụi cỏ rậm, may cơ mà nhà sư già vẫn chưa phát giác. Nam giới cúi đầu nhìn xuống thấy ánh trăng soi vào mặt Thủy Sanh. Thủy sanh giương cặp mắt tròn xoe lên ngó Địch Vân. Nữ giới lộ vẻ quyết liệt đến rất điểm. Địch Vân sợ ghê động mang lại lão tăng không đủ can đảm lên tiếng gọi. đàn ông liền đánh tay ra hiệu tỏ cho thanh nữ biết bản thân lại giải cứu. Thủy sinh từ dịp bị lão tăng cướp mang đến đây, cô gái nghĩ thầm: – Ta vẫn lọt vào tay nhị tên dâm tăng, chắc là sống ko sống được, chết chẳng bị tiêu diệt cho. Giả dụ bị bọn chúng ô nhục thì thật là thảm hại. Phụ nữ bị điểm huyệt chẳng những không thể động đậy mà ao ước nói một câu cũng ko được. Từ lúc lão tăng đem người vợ bỏ vào trong lớp bụi cỏ rậm, cô bé bị bè phái kiến bò qua bò lại trên mặt, trên cổ, rất là khó chịu. Bây giờ lại thấy Địch Vân lén lút mò tới liền mang đến là nam giới chẳng ung dung gì, toan hành động phi lễ, bất giác nàng lo âu đến thuộc cực. Địch Vân đánh hiệu tay luôn mấy mẫu tỏ ý cứu giúp Thủy Sanh, dẫu vậy nàng sợ hãi quá, hiểu lầm hiệu tay của chàng, lại càng thêm bở vía. Địch Vân vươn tay ra kéo bạn nữ ngồi dậy, trỏ vào con chiến mã buộc ở cội cây, tỏ ra ước ao cùng cô gái lên ngựa chạy trốn. Thủy Sanh tuy ngồi dậy rồi, nhưng body toàn thân mềm nhũn ko tự công ty được. Nếu Địch Vân nhị chân lành mạnh còn rất có thể ôm người vợ chạy đi, nhưng kể từ lúc nam giới bị gẫy giò, cử rượu cồn rất khó khăn khăn, chẳng thể nào ôm một tín đồ nữa nhưng mà đi được. Chỉ còn cách giải khai huyệt đạo để con gái trốn chạy. Khốn nỗi chàng băn khoăn phép giải huyệt, đành nhìn cô bé làm hiệu tay luôn mấy lần, chỉ trỏ vào những cỗ vị vào người, hy vọng nàng đưa mắt chỉ thị những khu vực điểm huyệt cho chàng hay. Thủy sanh thấy Địch Vân giơ tay chỉ trỏ những chỗ trong tín đồ mình, thì vừa xẻn lẻn vừa phẫn nộ mang đến cực điểm. Nàng nghĩ bụng: – không hiểu nhiều tên ác tăng này sẽ nghĩ phương pháp gì để triển khai nhục ta? Ta chỉ việc người nhúc nhích được một chút là ta đập đầu vào vách đá từ bỏ tử, nhằm khỏi bị gã ô nhục. Địch Vân thấy vẻ phương diện Thủy Sanh hết sức cổ quái, ngay tức khắc nghĩ bụng: – chắn chắn nàng không hiểu biết nhiều ý ta. Bây chừ ngoại trừ cách giải huyệt mang đến nàng, không còn đường lối nào khác nhằm chạy trốn mang đến thoát nạn. Rồi đấng mày râu tự nhủ: – Cô nương ơi! tại hạ có lòng giúp cô bay hiểm. Vậy gồm đắc tội, xin cô đừng trách. Đoạn đàn ông đưa tay ra khẽ nắn vào phía trên sau sống lưng Thủy sanh mấy cái. Dĩ nhiên những dòng nắn bóp này chẳng bao gồm công hiệu gì cho việc giải huyệt. Thủy Sanh trong tim hồi hộp, thiếu nữ đang lo lắng thấy cử đụng của Địch Vân càng tăng thêm phần khủng khiếp. Ngày hay tuy Thủy sanh vẫn theo Uông khiếu Phong hành hiệp trên vùng giang hồ, nhưng lúc làm sao hai fan cũng đối đãi với nhau siêu lễ độ. Cả bàn tay cũng chưa hề va vào nhau. Bên cạnh trừ lúc vừa rồi phụ nữ bị lão tăng ôm đặt trên lưng ngựa, trước nay nữ giới chưa bị một bàn tay bầy ông nào chạm vào người. Hiện thời Địch Vân nắn bóp trên lưng nàng mấy cái khiến cho nàng đau khổ vô cùng, bất giác nhị hàng châu lệ tuôn rơi. Địch Vân bỡ ngỡ tự hỏi: – Sao nữ giới lại khóc? Ồ! Chắc người vợ bị điểm huyệt ở phía dưới sống lưng mà ta chạm vào phía trên khiến cho nàng nhức quá chịu không nổi mà nên ứa lệ. Ta demo giải khai huyệt đạo ở phía bên dưới cho cô bé xem sao. Nam giới liền chuyển tay xuống phía bên dưới khẽ nắn luôn luôn mấy cái, thì thấy nhị mắt Thủy sinh càng đổ lệ thiệt nhiều. Địch Vân nghi ngờ tự hỏi: – ngã ra chạm vào huyệt đạo phía dưới lưng nàng cũng sẽ bị đau đớn, biết làm nắm nào? Địch Vân biết thân thể bầy bà rất tôn nghiêm. Phần nhiều chỗ trọng yếu như cổ, ngực, chân, bụng, chàng không đủ can đảm ngó tới, chứ đừng nói đụng vào nữa. Rồi phái mạnh tự nhủ: – Ta dường như không biết bí quyết giải huyệt cơ mà cứ sờ loạn lên là ko được rồi. Chỉ từ cách cõng chị em lên lần xuống núi, nguy hiểm trốn đi. đại trượng phu liền núm lấy nhì tay Thủy sinh kéo phái nữ đưa lên lưng mình. Thủy Sanh bi đát bực khổ sở đến thuộc cực. Trong những lúc kinh hãi, phẫn nộ, mấy lần người vợ suýt chết giả đi. Hiện giờ nàng lại thấy Địch Vân nạm hai tay gửi lên, tưởng chừng để tháo áo mình, luồng khí bực bội vít lấy trước ngực ko thở ra được. Địch Vân vừa kéo nhị tay Thủy Sanh, toan lôi người nữ giới lên thì luồng khá trước ngựa chiến nàng xung kích khôn xiết mạnh làm cho á huyệt đùng một cái giải khai. Cô gái lớn giờ la: – Ác tặc! Buông ta ra! Buông ta ra! Tiếng bạn nữ thét lanh lảnh bật lên một cách bỗng ngột để cho Địch Vân đơ mình gớm hãi. Nhị tay phái mạnh vừa nới ra, Thủy sanh liền bửa xuống đất. Chân con trai đứng không vững cũng xẻ theo, đè lên người nàng. Thủy sanh vừa kêu la, mau lẹ lão tăng tỉnh hãng apple lại. Lão giương mắt lên nhìn thấy hai tín đồ nằm lăn một chỗ, lại nghe Thủy sanh la hét: – Ác tặc! Ngươi cụ đao chém phiên bản cô nương một nhát làm thịt quách đi. Ko thì buông phiên bản cô nương ra. Lão tăng nổi lên tràng mỉm cười khanh khách hàng hỏi: – Thằng nhỏ tuổi khốn kiếp kia! Ngươi làm những gì mà nóng tính thế? Ngươi định ăn cắp tiểu cô nương của sư tổ chăng? Lão vừa nói vừa tiến lại chụp rước sau sườn lưng Địch Vân nhấc bổng tín đồ chàng lên mang ra xa mấy cách rồi bỏ chàng xuống. Lão cười cợt nói: – tuyệt lắm! hay lắm! Ta rất ưa những kẻ tham hoa to mật như ngươi. Thiệt là hợp với tỳ vị của ta. Địch Vân bị nhị người hiểu lầm thật là dở cười dở khóc, bụng bảo dạ: – giả dụ ta nói rõ thực sự thì lão ác tăng này nhất định phóng một chưởng để tác dụng đời ta. Ta đành trong thời điểm tạm thời ẩn nhẫn rồi đã tìm phương pháp thoát thân, đồng thời cứu giúp cả vị cô nương này nữa. đột nhiên nghe lão tăng hỏi: – Ngươi new được Bảo Tượng thu có tác dụng đồ đệ, bao gồm đúng không? Lão không chờ Địch Vân trả lời, toét mồm ra cười cợt nói tiếp: – dĩ nhiên Bảo Tượng say mê ngươi lắm. Chẳng phần đa y toá Huyết đao tăng y ban mang đến ngươi, hơn nữa đem cả huyết hoa túng bấn lục truyền đến ngươi nữa. Lão nói rồi thò tay vào quấn Địch Vân móc cuốn sách giấy vàng ra mở coi. Lão lại vỗ đầu nam nhi hỏi: – tuyệt lắm! tốt lắm! Tên bọn họ ngươi là chi? Địch Vân đáp: – trên hạ là Địch Vân. Lão tăng nói: – tuyệt lắm! tuyệt lắm! Lão chuồn sách vào bọc trả lại nam giới và hỏi: – Sư phụ ngươi sẽ truyền phép luyện công cho ngươi chưa? Địch Vân đáp: – Chưa. Lão tăng hỏi: – Ồ! dòng đó ko cần. Sư phụ ngươi đi đâu rồi? bao giờ Địch Vân dám nói thật Bảo Tượng chẳng đề xuất là sư phụ của chính bản thân mình và hắn đã chết rồi, cánh mày râu đành theo chiều đáp: – Ỵ.. Y ngồi thuyền ở dưới sông. Lão tăng lại hỏi: – Sư phụ ngươi đang nói pháp danh của sư tổ mang đến ngươi biết chưa? Địch Vân đáp: – Chưa. Lão tăng nói: – Pháp danh ta là huyết Đao lão tổ. Ngươi la một đứa nhỏ tuổi tinh ma khéo chiều lòng ta. Ngươi đã đi theo tổ tiên gia thì tha hồ nhưng mà hưởng thụ. Về mỹ nữ giới giai nhân trong nhân gian ngươi mong đứa làm sao là lấy được đứa ấy. Địch Vân lẩm bẩm: – ngã ra lão này là sư phụ của Bảo Tượng. Cánh mày râu liền hỏi: – lũ họ thóa mạ lão... Thóa mạ bọn họ là bọn Huyết đao ác tăng. Vậy ra sự.. Sư tổ là chưởng giáo ngơi nghỉ phái ta tốt sao? máu Đao lão tổ mỉm cười đáp: – Ha ha! Bảo Tượng thiệt là con người bí mật tiếng. Đối với tên môn đồ thân ái mà hắn cũng không cho thấy thêm về lai định kỳ gia môn. Bọn họ là một chi trong phái Mật Tông sinh sống Tây Tạng, kêu bằng Huyết Đao Môn...